Giáng Sinh Tốt lành bạn nhé!.admin |
Bông đứng từ trên căn gác trọ xập xệ trong khu nhà tồi tàn nhìn xuống dưới một cửa hàngđồ chơi trẻ em ở bên kia đường đang trang trí bằng những quả châu lấp lánh sắc màu, dây kim tuyến và những hộp quà treo trên cây thông. Bên ngoài còn có một người mặc bộ quần áo nhung màu đỏ,đội mũ với bộ râu trắng xóa vẫy tay chào những đứa trẻ qua đường. Cô bé tò mò hỏi mẹ:
- Mẹ ơi! Giáng sinh là gì hả mẹ?
- Là ngày chúa Jesu ra đời con ạ.
- Sao nhà mình không đón giáng sinh hả mẹ? - Cô bé vẫndán mắt vào những hộp quà sau khung cửa kính cửa hàng đồ chơi.
- Vì nhà mình nghèo, giáng sinh chỉ dành cho người giàu thôi. - Mẹ cô bé đang cố may xong chiếc áo vest để kịp đi giao, nói ra bằng vẻ u sầu, tuyệt vọng để dập tắt hi vọng cô bé. - Con đừng đòi mẹ mua quà giáng sinh. Nhà mình chỉ đủ ăn và cho con đi học thôi - Mẹ cô bé chặn ngay cô bé lại
- Ông già noel tặng quà cho trẻ em ngoan phải không mẹ ? - Bông hỏi, hướng ánh mắt vào bộ râu trắng xóa của ông già tuyết bên kia cửa hàng.
- Không. Ông già Noel là ngườita đóng giả, không có thật đâu.Quà đấy là bố mẹ trả tiền để ông già Noel giả vờ tặng đấy. - Mẹ cô bé trả lời vẻ mệt mỏi
Tải ảnh
***
Bông còn quá nhỏ để có thể hiểu được cảm giác thất vọng,cô bé chỉ biết rằng không nên đòi quà của mẹ, mẹ sẽ giận, Bông sợ mẹ giận, sợ mẹ phạt và chỉ muốn là một đứa trẻ ngoan. Nhưng không gì có thể ngăn được cô bé nhìn sang bên kia đường.
- Con ở nhà nhé. Mẹ đi một lúc rồi về. - Mẹ Bông nói, cầm theo mấy túi xách mà Bông biết là mẹ mang quần áo đi rồimẹ sẽ mang tiền về.
***
Mẹ cô bé Bông - Hồng là một người mẹ đơn thân lầm lỡ. Hồng đã đem lòng yêu tha thiết một chàng trai với nhữngngọt ngào và khờ dại. Cuộc tình chóng vánh đó kết thúc ngay khi Hồng thông báo tin cóthai, anh ta cao chạy xa bay, và Hồng phải nuôi con một mình. Đó là sự lựa chọn duy nhất của Hồng, không phải để làm kỉ niệm với người đàn ôngbội bạc, chỉ là phần con ngườitrong Hồng khiến Hồng không nỡ phá thai. Khái niệm đó chưatừng xuất hiện trong Hồng, vàmột mình Hồng phải gánh chịu những đđiều tiếng và nuôi đứa con ngoài giá thú chưa một lầnbiết mặt cha. Hồng không dám về quê, cũng không dám hé răng nửa lời về Bông, chỉ cắn răng chịu đựng một mình. Sau khi nghỉ thai sản quá lâu, Hồng bị đuổi việc khỏi công tymay, phải làm thuê đủ những việc nặng nhọc như bán than, phụ việc ở quán ăn, cốt chỉ đủtiền nuôi con nhưng cuộc sốngvẫn chật vật khó khăn. May mắn Hồng nhận được một việc làm cho một nhà may, nhưng thu nhập đó cũng không thể giúp cho hai mẹ con có một cuộc sống khá hơn, hay chuyển được đến một căn nhà trọ khác khá hơn, Hồng vẫn phải nhận gia công đủ những công việc khác như khâu mắt cho gấu bông, may vỏ gối, giặt quần áo thuê. Mùa đông, Hồng vẫn phải nhúng tay vào nước lạnh cóng, những ngón tay sưng đỏ, đôi khi may vẫn bị kim chân vào tay đến chảy máu. Nhưng Hồng vẫn phải làmtất cả những điều đó vì con gái.
Hồng yêu con nhưng lại trở thành một bà mẹ nghiêm khắc và khó tính, Hồng nghĩ việc tốt nhất Hồng có thể làm cho con gái là đưa ra những kỉ luật để cô bé tuân theo, những hình phạt để giúp cô békhông làm những điều sai trái.Hồng đặt nhiều kì vọng vào con gái mình, muốn cô bé thoátkhỏi cảnh nghèo khổ nhếch nhác mà Hồng đang chịu đựng.Hồng nghĩ điều đó sẽ tốt hơnlà những nuông chiều, càng thương con, Hồng lại càng trở nên nghiêm khắc. Và Hồng không bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ đón nhận bất kì người đàn ông nào khác, Hồngdành tất cả cho Bông.
***
- Mun ơi ! - Bông vẫy tay gọi Mun qua cửa sổ.
- Sao hôm nay Bông cao thế ? - Mun nhặt lại mấy viên bi ve, giữ trong tay, đứng lên ngạc nhiên hỏi Bông.
- Hì hì, Bông trèo lên ghế mà.
- Bông ra đây chơi với Mun đi.- Mun vẫy tay
- Mẹ Bông khóa cửa mất rồi? - Bông nói với Mun, vẻ buồn thiu
- Bông trèo ra ngoài này đi. - Mun ấp úng nói khi nhìn ra ngoài cửa sổ
- Lỡ ngã thì sao ? Bẩn quần áo, mẹ sẽ mắng Bông đấy. - Bông nhìn chiếc áo khoác màu hồng trên người lo lắng.
- Để Mun ra đỡ Bông nhé. - Mun nói rồi để mấy viên bi xuống đất, chạy về phía cửa sổ - Không ngã được đâu - Mun nói như chắc chắn
Bông nhăn mặt nhăn mũi, bặm môi kéo chốt của sổ, cuối cùngcũng mở được, Mun ở bên dưới đang giơ lên hai bàn tay bé bé lấm lem đất chờ đỡ Bông. Mun lo lắng khi Bông thò một chân xuống cửa sổ, lấy tay giữ lấy chân Bông